Đau đớn……
Giày vò...
Sự va chạm giữa hai luồng ý thức đã khiến cho "Đỗ Duy" vô cùng tàn tạ.
Hơn nữa, đây còn do hắn tự mình gây ra.
Bởi vì hắn cảm thấy, loại trạng thái này không đúng.
Đây không phải là hắn.
"Là ác linh “tôi” xảy ra vấn đề..."
Đỗ Duy nghiến răng, giọng nói khàn đục, đau đớn, ôm chặt đầu tiếp tục đi.
Dưới cơn mưa đêm khi bình minh đang đến gần, hắn thật sự rất giống ác linh, trong nháy mắt rời khỏi New York gần trăm km.
Khi gặp người lái xe trung niên, hắn thực sự muốn giết anh ta.
Không có lý do gì cả. Chỉ là thích giẫm đạp lên sinh mệnh.
Đỗ Duy không phải người tốt, nhưng cũng không xấu.
Hắn là người theo chủ nghĩa cá nhân, nếu có thể, hắn sẽ giúp đỡ người khác, miễn là người đó có mối quan hệ tốt với hắn.
Ví dụ như Cha Tony, chẳng hạn Tom.
Lúc trước, hắn còn muốn cứu Ryan ra khỏi Twilight. Vì đó là điều hắn nên làm.
Nhưng hiện tại vừa nhìn thấy người sống đã muốn giết chết, nếu không phải tài xế nói chuyện đàng hoàng, thì giờ hắn đã bóp nát đối phương thành bọt máu rồi.
Đỗ Duy của hiện tại là sản phẩm hợp nhất giữa hai cá thể.
Nhưng loại dung hợp này cũng không hoàn hảo, bởi vì ác linh Đỗ Duy đã đồng hóa quá nhiều thứ hỗn tạp, ác linh gương, tà linh, thậm chí là còn có một phần của Pennywise.
Kết quả, bản thể của ác linh Đỗ Duy đã xuất hiện một chút sai lệch.
Điều này dẫn đến hiện tại có 2 luồng ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745652/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.