Vô ngã là một mệnh đề sai lầm trong triết học.
Giống như con tàu của Theseus mà ác linh Đỗ Duy và Đỗ Duy đã từng đề cập trong lúc nói chuyện với nhau.
Một chiếc thuyền gỗ đang đi trên biển, liên tục thay đổi các bộ phận.
Sau một vài năm, tất cả các bộ phận của con tàu đã được thay thế, từ boong đến cột buồm.
Coi đây là điều kiện tiên quyết.
Một con tàu toàn các bộ phận đã được thay mới. Vậy con tàu có còn là chính nó nữa hay không?
Nếu như vậy, thì hiện giờ con tàu là cái gì?
Suy nghĩ theo quan điểm triết học, không có cách nào để đưa ra câu trả lời chính xác.
Đỗ Duy sẽ không phủ nhận sự tồn tại của ác linh Đỗ Duy.
Bởi vì hắn biết, theo một nghĩa nào đó ác linh Đỗ Duy thực sự là chính mình trong quá khứ.
Mà hắn sẽ không phủ nhận chính mình.
Vì vậy, trong căn phòng giải phẫu này.
Đỗ Duy nhìn ác linh “mình”, chậm rãi nói: "Đời người giống như dòng sông chảy xiết, từ lúc sinh ra đến khi lìa đời, từ đầu đến cuối."
"Trong quá trình này, cảm xúc, cuộc sống, quyết định, chi phí."
"Tất cả các loại giống như sóng trong sông, xuất hiện liên tục, cũng có thể là một viên đá, một hạt cát, chìm xuống đáy sông."
"Tao không cách nào phủ nhận quá khứ của mình, nhưng tao sẽ không phủ nhận hiện tại, hay thậm chí cả tương lai của mình."
"Tao thừa nhận rằng tao đang trở nên không phải là tao, vì vậy tao chịu đựng, và chấp nhận nó."
"Thay đổi là bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745649/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.