Cơ thể mất trọng lượng. Xung quanh toàn là bóng tối.
Đỗ Duy đã nhảy xuống hố, đã rơi xuống được 1 phút.
1 phút không dài lắm, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, lại vô cùng quỷ dị.
Hắn muốn nhảy từ trên mặt đất xuống lòng đất, độ cao của cái hố chắc chỉ khoảng 3m, nhảy xuống cũng không mất không quá 1 giây.
Tuy nhiên, giờ đang ở trạng thái rơi tự do, lại không có cảm giác đã tiếp đất...
Đỗ Duy thử tính toán.
Đánh giá tình hình hiện tại, nếu rơi xuống đất, với độ cao này, hắn chắc chắn ngã chết.
Trọng lượng cơ thể + Tốc độ rơi +Thời gian rơi = Độ cao của hố sâu.
Đỗ Duy nhớ rất rõ công thức này.
Nói cách khác, dường như hắn đã có một quyết định ngu ngốc.
Việc nhảy xuống hố không mang lại hiệu quả như mong muốn, mà ngược lại còn khiến hắn rơi vào tình thế hiểm nghèo.
Hố sâu như một lối đi hẹp dựng đứng.
Từ trên cao rơi xuống, chỉ cần tiếp đất thì hắn chết chắc.
"Mình vẫn còn cơ hội."
Đỗ Duy cảm nhận được tốc độ rơi tự do, hắn vẫn giữ bình tĩnh.
Kế hoạch của hắn là sau khi tiến vào khu vực nòng cốt của tầng ngầm thứ hai trong Ngôi nhà kinh dị sẽ phát động năng lực Đánh Dấu, để hàng trăm ác linh và xe buýt xuất hiện.
Sau đó giáng một đòn chí mạng vào Ngôi nhà kinh dị.
Nhưng giờ, tình hình đã thay đổi, kế hoạch cũng phải điều chỉnh.
Cho dù là Đỗ Duy cũng không thể phán đoán, hắn đang ở trong Ngôi nhà kinh dị, hay là ở sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745620/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.