Răng rắc...
Tiếng nứt vỡ phát ra từ trái tim ngày một lớn hơn.
Ánh sáng trước mặt chuyển từ mờ mịt chuyển sang tối đen.
Khi mọi thứ trở nên rõ ràng trở lại.
Chiếc xe buýt đã đi qua bóng ngược của Tây Ghana, và lao vào phạm vi của Ngôi nhà kinh dị.
Mây đen giăng kín bầu trời, mưa to đan xen cùng sấm chớp.
Bãi nước đọng có ở khắp nơi trên mặt đất.
2 ngọn đèn xe bật sáng, hình dáng của chiếc xe buýt dần hiện rõ, nó đã xuất hiện ở trước cổng trường.
Những ác linh cầm ô đen đứng trong mưa đều ngẩng đầu lên, trong mắt của chúng chỉ toàn là chết chóc và trống rỗng.
Hàng trăm ánh mắt tập trung lại một chỗ.
Loại căng thẳng về tâm sinh lý này đủ khiến người ta suy sụp.
Đỗ Duy đứng ở đầu xe, khom người đứng lên, ánh mắt giá lạnh, không chút cảm xúc, lạnh lùng nhìn bầy ác linh cầm ô ở bên ngoài.
Trong khoảng thời gian mà Ngôi nhà kinh dị biến mất, nó đã lột xác vô cùng khủng khiếp.
Đỗ Duy không hiểu tại sao xe buýt nhất định phải chiến đấu với Ngôi nhà kinh dị, nhìn thế nào cũng thấy nó yếu hơn Ngôi nhà kinh dị.
Không có cơ hội chiến thắng nào cả.
Đỗ Duy rút lá Joker từ trong túi ra.
Bóng người trên lá bài đã từ nguyên vẹn không chút tổn thương, trở thành thối rữa chỉ còn lại một cái đầu.
Chỉ có thể ước thêm một lần.
Mà sau khi thực hiện điều ước cuối cùng này, tà linh bên trong cũng sẽ xông ra ngoài.
Cái gọi là hiện thực hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745613/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.