"Mình sẽ phải chết."
Đỗ Duy đứng trên con phố, xung quanh là bầu không khí lạnh lẽo, buồn bã và hoang đường.
Trên đỉnh đầu, khuôn mặt gớm ghiếc của nữ tu càng lúc càng lớn. Ý nghĩa là càng ngày càng lại gần hắn.
Không lâu sau, nữ tu sẽ trực tiếp đối mặt với hắn, và giết hắn.
Sau khi đọc tên thật của nó, nữ tu đã thiết lập liên hệ vô cùng chặt chẽ với hắn.
Không thể từ chối, không cách nào cải biến.
Nói cách khác, Đỗ Duy chỉ còn con đường chết.
Từ xưa đến giờ, tên thật của ác ma, luôn là lời nói dối nửa giả nửa thật.
Càng ám ảnh với tên thật của nó, thì thấy được cũng càng nhiều, cho đến khi hoàn toàn khẳng định cái tên thật này, thì sự tồn tại của nó cũng được công nhận.
"Theo nghĩa nào đó, lần đầu tiên tiếp xúc với lời nguyền, nhìn thấy những ký tự đó, hắn cũng đã chui vào cái bẫy này rồi."
"Mọi giãy dụa, và phản kháng thực sự là vô nghĩa."
"Cái chết là tuyệt đối."
"Trách không được trong hồ sơ của giáo hội, không ai có thể sống sót khỏi lời nguyền."
Đỗ Duy nhìn khuôn mặt nữ tu đang tới gần, bình tĩnh đối diện nó, cho dù sắp bị giết cũng không hoảng sợ chút nào.
Giống như câu mà Đỗ Duy từng nói.
Đối mặt với cái chết, nên được trả lại sự bình yên mà hắn đáng có.
Giây tiếp theo, khuôn mặt xấu xí của nữ tu từ trên trời rơi xuống, như thác nước, gây ra một cơn bão lớn.
Mưa như trút nước. Đỗ Duy toàn thân ướt đẫm, khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745577/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.