"Có phải do mở sai cách?"
Trong phòng khám tư vấn, Đỗ Duy ngồi trên ghế sô pha, cẩn thận quan sát 2 chiếc bình làm bằng vàng ròng, được khảm ngọc bích trên bàn cà phê.
Nó trông hơi giống bình hoa.
Sở dĩ nói sai là bởi vì Đỗ Duy kiểm tra rất lâu, nhưng không tìm thấy bất kỳ chữ cái nào trên bình, cũng không tìm thấy môi giới nguyền rủa.
Ông ba vợ tương lai Lawrence đã cung cấp thông tin, những món đồ cổ này khi chúng được bán đấu giá dạng gì, thì giờ là dạng đó, không có gì khác biệt.
Thật khó xử. Đỗ Duy không thể tìm thấy thông tin nào có ích.
Ngược lại, hắn có thể cảm giác được 2 chiếc bình này có chút kỳ quái, giống với mặt nạ, và bức tranh sơn dầu Một cánh cửa khác treo trên đầu giường.
Lúc đầu, Đỗ Duy còn tưởng rằng 2 chiếc bình này là môi giới của lời nguyền, nhưng xét thấy chỉ cần tiếp xúc với loại vật này thì sẽ bị nguyền rủa, môi giới nguyền rủa phải có chữ viết trên đó, nên hắn bèn loại trừ khả năng này.
"Có lẽ tôi nên đổi phương pháp khác."
Đỗ Duy lẩm bẩm, rồi bước vào bếp.
Một lúc sau, hắn quay lại phòng khách với tuốc nơ vít và búa.
Hắn định gỡ hết ngọc bích được khảm trên 2 chiếc bình làm bằng vàng, không chừng có thể khám phá ra bí mật nào đó trong những viên ngọc đó.
Dù sao, dựa theo kinh nghiệm trước đây, những viên ngọc bích này rất có thể là vật giam giữ nguyền rủa.
Một khi cạy nó ra, sẽ bại lộ bản chất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745574/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.