Vài phút sau, trước cửa ngôi nhà có đường nét mơ hồ.
Đỗ Duy cầm ô, ngẩng đầu lên nhìn, toàn bộ căn nhà trông rất không hài hòa, có chút giống với một ngôi nhà xây bằng gạch đá thời trung cổ, có cả ống khói trên nóc.
Nhưng bên ngoài ngôi nhà lại hiện lên một màu đen thăm thẳm.
Trông là lạ làm sao.
Đỗ Duy đứng ở cửa, nhìn cánh cửa gỗ màu đen, do dự một lúc.
Với vận may và “thân thể” này, đi vào cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhưng thứ hắn muốn tìm là nữ tu.
Nếu nữ tu không có trong này, sẽ rất vô nghĩa.
Nhưng đột nhiên...
Sau cánh cửa, vang lên một loạt tiếng bước chân.
Cộp……
Cốp……
Bộp bộp……
Bước chân nặng trĩu, nhưng mang theo tiếng động lạ, giống như có người đang kéo vật nặng.
Đỗ Duy từng học pháp y, có thể đoán được chủ nhân của tiếng bước chân là đàn ông.
Vì đa phần, nam giới nặng hơn nữ giới.
Chỉ có như vậy, tiếng bước chân mới nặng mới có thể vọng tới cửa.
Nhưng giây tiếp theo, tiếng bước chân đột nhiên biến mất.
Tiếp theo là tiếng cầu nguyện của một người phụ nữ.
Cô thì thầm sau cánh cửa, niệm tụng những lời trong Kinh thánh.
Nghe thế, Đỗ Duy cau mày, ngoài hắn ra, trong giấc mơ của hắn chỉ có nữ tu.
Nhưng giấc mơ này là món thập cẩm, do những giấc mơ của rất nhiều người tập hợp lại.
Bất cứ điều gì có thể xảy ra trong giấc mơ.
Điều gì xảy ra sau khi mở cửa?
Nữ tu?
Hay cái gì khác?
Nếu đó là cái trước, mọi chuyện sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745544/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.