Một chiếc xe Lincoln phiên bản dài, được bao quanh bởi hàng chục chiếc xe chống đạn, lái ra khỏi sân bay của Thành phố New York.
Ngồi trong xe là Đỗ Duy và Alexis, cùng ba mẹ của Alexis.
Hơn mười phút trước. Hai người Đỗ Duy ở sân bay, đón Alexis cha mẹ.
Lúc gặp nhau, mọi thứ vẫn bình thường.
Không có ba mẹ vợ tương lai gây khó khăn, cũng không có hàn huyên quá nhiều.
Đỗ Duy và ba mẹ vợ tương lai ngồi ở hàng ghế sau, còn Alexis và mẹ cô ở phía trước.
Người lái xe là tài xế riêng của gia tộc Wittbach, đồng thời cũng là vệ sĩ.
Alexis và mẹ của cô trên hàng ghế đầu thì thầm to nhỏ, trò chuyện giữa những người phụ nữ.
Mà Đỗ Duy có chút xấu hổ.
Vì phát hiện ra ba vợ tương lai của mình, ông Lawrence Wittbach, ba của Alexis, khi nhìn thấy chính mình bỗng yên lặng đến lạ.
Lawrence ngồi bên tay phải của Đỗ Duy không nói một lời, im lặng như một bức tượng điêu khắc.
Nhưng Đỗ Duy lại phát hiện ra đối phương vẫn luôn lặng lẽ quan sát mình.
Tất nhiên, hắn cũng đang quan sát đối phương.
Hắn nhận thấy tóc của Lawrence hơi bạc, và đôi mắt xanh biếc của ông ta có cùng huyết mạch với Alexis.
Khí chất của người đàn ông trung niên này rất bình thường, ánh mắt cũng không quá sắc bén, lại giống như một người bình thường ôn hòa.
Một lúc lâu, Alexis là người đầu tiên nhận thấy không khí nặng nề ở hàng ghế sau.
Cô bất mãn nói: "Ba, ba đừng nghiêm mặt với bạn trai của con được không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745538/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.