"Mày muốn chết như thế nào?"
Dưới lớp mặt nạ, giọng nói không hề có chút cảm xúc, vô cùng lạnh lùng.
Hannibal nhìn "Đỗ Duy" trước mặt, cuồng tiếu cười: "Đây là bản chất của cậu sao? Tôi có cảm giác sợ hãi, thật là khó tin."
"Đáng tiếc, anh lại nói dối cậu, cậu không giết được anh."
"Nhưng bây giờ, anh đã có thêm một đồng loại."
Hannibal run rẩy, sợ hãi, kích động, và những cảm xúc phức tạp khác.
Gã thực sự đã ở một mình quá lâu.
Từ khi sinh ra đến nay, gã chưa từng gặp bất kỳ đồng loại nào, kể cả Hunter của Giáo phái Twilight, hay một những bác sỹ tâm lý chuyên nghiệp, trong mắt của gã chẳng qua chỉ là đồ ăn.
Mạng người như cỏ rác.
Đối diện với gã, ác linh Đỗ Duy nhìn Hannibal trước mặt, ác ý khóa chặt lấy hắn.
"Đồng loại? Trên đời này, chỉ có một tao là đủ."
Nói xong, Ác linh Đỗ Duy trực tiếp đứng lên, vươn tay với chộp lấy Hannibal.
Hannibal cười nói: "Vậy ra khả năng của cậu là biến thành ác linh, nhưng thật tiếc là anh không có ..."
Còn chưa nói xong, miệng của Hannibal bèn phụt máu, cả người lơ lửng trên không, cơ thể vặn vẹo và biến dạng như thể bị một lực vô hình bóp chết.
"Ác linh hoá năng lực? Xem ra mày là Hunter, một tao khác muốn làm gì? Dùng mày để đối phó với tao?"
Ác linh Đỗ Duy đã đồng hóa lá bài Joker, và về cơ bản đã ngắt kết nối với thế giới bên ngoài.
Nó không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết rằng hình như có một giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745494/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.