Xế chiều hôm đó.
Sau khi Đỗ Duy lắp chiếc gương vào phòng tắm, hắn dọn dẹp nó và đến nhà của Alexis.
Hắn dự định trước khi đến thành phố Sikelin, phải thông báo trước cho bạn gái, kẻo lại bị mắng.
Dẫu sai, hôm trước ở San Polia, hắn và Alexis đã có một cam kết, nói rằng hắn sẽ không bao giờ đặt mình vào nguy hiểm nữa.
Hmm ... hắn phải nói dối nữa rồi.
……
Hắn lái xe đến Khu dân cư Furman.
Trước khi vào khu dân cư, Đỗ Duy đã nhìn thấy khá nhiều gương mặt lạ lẫm ở quanh khu dân cư.
Hắn nhìn những người đó, họ cũng gật đầu chào hắn, rõ ràng họ đều là cấp dưới do Tom cử đến.
Hành động nhanh chóng.
Ở một góc độ nào đó, Tom, người bạn tốt của Đỗ Duy đã làm rất tốt mọi việc và không làm hỏng việc vào thời điểm quan trọng.
Đỗ Duy đã cứu Tom, và Tom cũng giúp đỡ Đỗ Duy.
Đây là tình cảm con người và là sợi dây liên kết giữa các cá nhân với nhau.
Đến trước cửa nhà Alexis.
Đỗ Duy đang định bước vào thì cánh cửa trực tiếp mở ra, Alexis bước ra mang theo một túi rác với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Ôi anh yêu, sao anh lại ở đây?"
"Đương nhiên là anh nhớ em, cho nên anh mới tới đây."
Đỗ Duy mỉm cười và giọng của hắn dịu dàng hơn bình thường rất nhiều.
Điều này khiến Alexis cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều vì học làm cơm thất bại, cô khịt mũi nói: "Lời này không giống như lời anh có thể nói ra được. Bình thường nếu em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745484/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.