11 giờ đem.
Chiếc máy bay chở Đỗ Duy và Jon, đang từ từ hạ cánh xuống sân bay ở San Polia.
Khi họ xuất phát, đã hơn 3 giờ chiều, mất trọn 8 tiếng mới tới được trụ sở của giáo hội.
……
Văn hóa tôn giáo của toàn bộ San Polia rất mạnh mẽ.
Ở thế kỷ trước, lúc giáo hội vẫn chưa bị suy yếu, San Polia hoàn toàn do giáo hội lãnh đạo, mọi quyền lợi đều thuộc về giáo hội, đây là thiên đường cho các tín đồ.
Nhưng với sự suy tàn của giáo hội, quyền lãnh đạo không còn thuộc về giáo hội, nhưng cũng không có ai dám có ý xấu với giáo hội. Suy cho cùng, đối với các chính trị gia, sự tồn tại của giáo hội là rất quan trọng. Miễn là sự phát triển của giáo hội được thể kiểm soát và ổn định, không ai động đến tổ chức này làm gì.
Vào thời điểm này, ở bên ngoài sân bay.
Những người không liên quan đã được sơ tán, và các thành viên của giáo hội có mặt để duy trì trật tự. Hàng trăm giáo sĩ mặc đồng phục đen mang ô đứng đợi bên ngoài sân bay, bên ngoài chật kín xe cộ, không khí nghiêm trang, căng thẳng.
Và ở sảnh chờ trong sân bay, hàng chục giám mục đứng ở đó, trong đó có bà Senna, Giám mục Thompson.
Ngay trước mặt họ, là một tá vệ sĩ vạm vỡ, với khuôn mặt lạnh lùng. Các vệ sĩ đều mặc vest xám, trên ngực có cài trâm bạc, trên đó có chạm khắc một tòa lâu đài cổ. Rõ ràng, đây là biểu tượng của Wittbach.
Và đằng sau các vệ sĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745468/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.