Ở trong đường hầm.
Khi ánh mắt chạm nhau, đôi mắt hoàn toàn bất đồng chạm trán, bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt.
Đỗ Duy cứng đờ nhưng bình tĩnh nhìn chằm chằm vào con mắt sau khe hở.
Tay trái rút ra lá Joker ước nguyện, tay phải lặng lẽ nhét khẩu súng lục vào túi rồi lấy zippo ra ...
Nhưng trừ cái đó ra, hắn cũng không hành động hấp tấp.
Đã có thể xác nhận rằng ác linh ở sau khe hở, nhưng không cảm thấy một chút ác ý.
Cứ như thể chính mình và nó không ở cùng một thế giới.
Cộp cộp cộp……
Tiếng bước chân lại vang lên.
Ánh mắt lạnh lùng chết chóc nhìn chằm chằm vào mắt của Đỗ Duy, trống rỗng vô hồn, không “thấy” gì cả, rất nhanh liền dời tầm mắt đi nơi khác.
Và ngay khi nó rời đi, Đỗ Duy đã nhìn thấy bóng lưng của nó.
Đó là một nữ sinh trong bộ đồng phục học sinh, cô ấy có một tốc độ cứng nhắc, bước từng bước một cách máy móc. Và có những thứ trông như học sinh, lần lượt đi theo sau nó, như thể vừa tan học…
Phù...
Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, thận trọng lùi về phía sau, tuy hắn biết dù có bắn vào trong lối đi, đối phương cũng sẽ không phát hiện được, nhưng thận trọng không bao giờ thừa.
Đợi đến khi lui đến chỗ của Slivika nằm trên mặt đất, đã vài phút trôi qua.
Có vết máu khắp nơi trên mặt đất.
Đỗ Duy suy nghĩ một chút bèn vươn tay kéo Slivika lên trên lưng.
"Mình phải ra khỏi nơi ma quái này..."
Cánh cửa và lối đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745464/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.