"Vậy, bài đồng dao đó là gì?"
Trong khách sạn, Đỗ Duy hỏi câu hỏi mà hắn muốn biết nhất, hắn cảm thấy bài đồng dao này có thể liên quan đến ác linh.
Tất nhiên, tiền đề là ác linh là 1 Mary Shaw đã chết khác.
Còn bà Mary Shaw đang chồm tới trước, áp ngực lên quầy nói: “Bà không phải là bà già chuyên kể chuyện ma. Nếu muốn biết thêm, bà đề nghị cháu trả tiền phòng trước, như thế cháu sẽ chân thành hơn."
Giọng điệu khá con buôn, hoà trong đó có cả cảm giác ức chế.
Mặc dù thật ra, Đỗ Duy không nghĩ câu chuyện cô kể lại đáng sợ như vậy, nhưng lại thấy rất nhàm chán.
Tuy nhiên, vì đã quyết định ở trọ, nên thật sự phải trả tiền phòng trước.
Vì vậy, hắn lấy ví của mình ra, trả trước thuê nhà và, tiền đặt cọc.
Bà Mary Shaw nói với vẻ hài lòng: "Nể cháu trả tiền mau lẹ như vậy, bà sẽ kể cho cháu nghe bài đồng dao kinh khủng đó."
Trong khi nói, cô ấy cất giọng hát:
[Hãy cẩn thận với Mary Shaw ở đằng sau lưng, cô ấy có rất nhiều con]
[Nếu bạn gặp cô ấy trong bóng tối, bạn phải hét thật to]
[Chỉ có la hét mới khiến cô ấy sợ hãi, càng im lặng càng đáng sợ]
[Ác mộng luôn ở bên cạnh bạn, chằm chằm nhìn linh hồn rỉ máu]
[Xé miệng, rút lưỡi, cô ấy sẽ đưa bạn về nhà]
...
Hoàn thành câu hát.
Bà Mary Shaw dường như cảm thấy cổ họng hơi khô nên ho vài tiếng: "Bài đồng dao kinh khủng này đại khái là như vậy. Tuy già rồi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745445/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.