Chạng vạng tối.
Đỗ Duy nằm trên giường, nhìn Alexis đang gối lên cánh tay mình, vẻ mặt thoải mái. Cô ấy nói với hắn hơi buồn ngủ, và muốn ngủ một lúc. Nhưng cô nhất quyết kéo hắn cùng nằm lên giường, nói không như thế thì cô không ngủ được.
Thật sự là như vậy sao.
Nhưng lúc này, đôi tay dịu dàng của Alexis lại dần dần chạm vào ngực của Đỗ Duy, đôi chân thon thả cũng gác ở trên người hắn.
Thiệt ra phụ nữ còn bạo dạn hơn đàn ông trong chuyện tình dục, nhất là đã được nếm khoái cảm thể xác thì lại càng thèm thuồng hơn.
"Anh yêu... em đang trong thời kỳ an toàn."
Alexis dựa vào vai của bạn trai, giọng nói dịu dàng không gì sánh được, trên mặt hiện lên nét đỏ bừng ngượng ngùn.
Nghe thấy như thế.
Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy xương sống nơi thắt lưng đau nhói, một tay ôm lấy eo của Alexis, tay kia chống dậy nửa ngồi trên giường.
"Trời còn chưa tối, chúng ta phải kiềm chế một chút..."
Đỗ Duy vuốt nhẹ mái tóc của Alexis, rồi hôn lên môi cô, trong ánh mắt luôn lạnh lẽo, vô tình lại có chút dịu dàng khó có.
Hắn nhìn gương mặt trắng ngần xinh đẹp của bạn gái, mà cảm thấy rất bình yên. Chỉ có những lúc như thế này, cô bạn gái xinh đẹp mới biểu hiện vẻ mềm yếu, bình thường luôn là bộ dạng ngự tỷ trưởng thành, học thức cao.
Còn Alexis vuốt ve ngực của Đỗ Duy, hờn dỗi rên rĩ: "Em không muốn kiềm chế chút nào."
Đỗ Duy lúng túng nói: "Anh cảm thấy kiềm chế hợp lý một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745435/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.