Dray Town khá lạc hậu.
Trường nằm ở khu vực trung tâm Dray Town, bên cạnh là khu vui chơi mà Billy đã kể.
Sau khi Đỗ Duy nhận được giấy phép chứng minh đặc biệt từ đồn cảnh sát, hắn vội vã lái đến cổng trường.
Lúc này cổng trường đóng chặt, xuyên qua lan can có thể nhìn thấy quang cảnh yên tĩnh bên trong, thỉnh thoảng có 1-2 giáo viên qua lại.
Các học sinh vẫn đang ở trong lớp.
Lý do tại sao Đỗ Duy không muốn để Garner, một người bản xứ đi theo, là vì hắn không muốn khiến mọi thứ thêm rắc rối.
Hơn nữa, hiện giờ mức độ ác linh hoá của hắn nặng hơn trước nhiều.
Thường thì không sao, nhìn không khác mấy người bình thường, chỉ có chút lạnh lùng.
Nhưng một khi đã ác linh hoá, mọi cảm xúc không còn nữa.
Nói cách khác.
Đỗ Duy bây giờ đang ở trong trạng thái tuyệt đối bình tĩnh và lạnh lùng, trạng thái này rất không bình thường, để một người bản địa như Garner đi theo, rất có thể sẽ xảy ra một số tình huống rắc rối.
Thay vì để ông ấy cung cấp chút trợ giúp vụn vặt, tốt hơn là mình nên tự làm thì nhanh hơn.
Trong cơn mưa, Đỗ Duy cầm ô bước đến phòng bảo vệ ở gần cổng trường, và gõ nhẹ vào cửa kính.
Rào rào một tiếng...
Cửa sổ thủy tinh được mở ra, lộ ra khuôn mặt người da trắng chuẩn đang ngái ngủ, hàm râu thưa, và có vẻ ngái ngủ.
Nhân viên bảo vệ da trắng liếc nhìn người đàn ông cầm ô đen ngoài cửa sổ, sốt ruột nói: "Đã nói bao nhiêu lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745425/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.