Vẫn là tầng một.
Chỉ 2 phút trôi qua trước khi ngôi nhà trở lại bình thường.
Hắn hơi bình tĩnh lại.
Sau đó Đỗ Duy tập trung vào đồng hồ cổ, và Annabelle.
Thứ mà hắn cảnh giác nhất lúc này chính là chiếc đồng hồ cổ, nhưng không có biện pháp nào cầm lấy nó, để đích thân phá hủy, bởi thứ này còn quái dị và đáng sợ hơn hầu hết ác linh.
Tuỳ tiện tấn công nó là vô nghĩa.
"Alexis đã nói với mình, cô ấy sẽ giúp tôi kiểm tra lô cổ vật được bán ra từ nhà đấu giá Berson. Cô ấy cũng đang tìm người điều tra thông tin về đồng hồ cổ, khoan đã ... Giờ thứ mà tôi cần phải giải quyết, đó là Annabelle."
Đỗ Duy thầm nói trong lòng, sau đó đưa tay gõ cửa kính tủ.
Trong tủ, Annabelle không đáp lại.
Hình dáng búp bê của nó vô cùng không hài hoà, mái tóc giả màu vàng được buộc thành 2 đuôi ngựa, hai má thoa phấn hồng, và ngũ quan to khác thường khiến người ta chỉ cần nhìn là đủ sởn cả tóc gáy.
Đỗ Duy không cởi mặt nạ ra, chỉ bình tĩnh nhìn Annabelle.
Hồi lâu, hắn nhẹ giọng nói: "Mày biết giờ tao muốn làm gì..."
Vút ...
Vốn đang yên tĩnh trong tư thế búp bê, Annabelle vẫn còn đang quay đầu lại và nhìn chằm chằm Đỗ Duy một cách kiên quyết.
Đôi mắt plastic đó đầy u ám, và độc ác.
Nhưng nó không nói được ... đương nhiên sẽ không trả lời Đỗ Duy.
Đỗ Duy không quan tâm, dùng cánh tay phải ác linh hoá, móc từ trong túi ra 1 lá Joker.
Sau đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745409/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.