Khi Đỗ Duy nói câu cuối cùng.
Chiếc gương mà hắn cầm trên tay trái, bỗng vỡ vụn.
Xác chết trên mặt đất cũng yên tĩnh trở lại.
Sau đó Đỗ Duy ném chiếc gương vỡ sang bên, và đưa tay cởi chiếc mặt nạ trên mặt của xác chết.
Chiếc mặt nạ quỷ dị không dính chút máu, sạch sẽ và mịn màng. Khi để nó vào tay có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo như băng giá.
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy nhìn thấy một khuôn mặt người lờ mờ, trên chiếc mặt nạ này.
Nỗi oán hận tuy mờ nhạt nhưng không thể xóa nhòa bủa vây lấy hắn.
Nó giống như nỗi ám ảnh.
Tuy nhiên.
Đỗ Duy không có cảm giác gì, ngay cả cảm xúc cũng không dao động.
So với Cái Bóng, "ác linh đeo mặt nạ" mới do chính hắn làm ra kém hơn một chút.
Nó thậm chí không đáng sợ bằng Cái Bóng.
Bởi vì khuôn mặt mà Đỗ Duy thay đổi thật ra là của chính nó.
Cơ chế thay đổi khuôn mặt của ác linh mặt nạ thực sự là thay đổi khuôn mặt của người khác.
Đây là một BUG, nhưng theo một nghĩa nào đó, nó là một vòng lặp vô tận.
Ác linh bị đổi mặt đã trở thành một ác linh mặt nạ, và khuôn mặt có thể hoán đổi là của chính nó.
Nó không thể rời khỏi mặt nạ.
Nó cũng không thể chiếm cơ thể của người khác, và thực hiện cơ chế thay đổi khuôn mặt.
Nó giống như một con rắn độc bị rút nanh, trông có vẻ nguy hiểm và khủng khiếp, nhưng thực tế nó đã không còn thể phát huy được hung tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745399/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.