Bước chân nhẹ nhàng, và chậm rãi.
Gã trọc đi về phía mục tiêu của mình, người đàn ông đeo mặt nạ đã biến thành "ác linh".
Vừa đi, gã vừa nói: "Nào, để tao chấm dứt nỗi đau của mày.”
“Mỗi Hunter sau khi chết đều sẽ trở thành ác linh, nhưng mày sẽ không có cơ hội này. Vì tao đã mang đến Thánh Đinh, chỉ cần đóng đinh vào trong tim của mày, mày cũng chỉ là một cái xác, dần dần thối rửa, biến thành nước bẩn..."
"Đối với Hunter, đây là kết cục cuối cùng của mày."
Gã trọc cầm con dao găm sắc bén bằng bạc, đi tới chỗ thằng khốn mà gã vô cùng căm ghét, rồi đâm thẳng vào tim.
Nhưng khi rút ra lại thấy máu không chảy ra như mong muốn.
Gã trọc chợt nhận ra điều gì đó, mặt tái mét.
Nhưng gã chưa kịp phản ứng, thì đã nghe thấy một tiếng súng vang lên.
Máu văng tung tóe khắp nơi.
Đằng sau người đàn ông đeo mặt nạ, hoặc có lẽ là ác linh. Đỗ Duy chậm rãi thu lại khẩu súng lục, đóng chốt an toàn, để lại chỗ cũ.
Vẻ mặt lạnh lùng, hắn thầm nói: "Giết chết ác linh cần làm gì? Cẩn thận, chuẩn bị những thủ đoạn cần thiết, còn cầnlạnh lùng, bình tĩnh và khôn ngoan..."
"Giết Hunter thì không phiền cần phức như vậy."
"1 cái bẫy, 1 viên đạn, cộng với một chút ám thị."
"So với đối phó ác linh, mình giỏi đối phó với người hơn."
Trong lúc nói chuyện, Đỗ Duy tháo chiếc mặt nạ đã nứt ra, lộ ra khuôn mặt của ác linh Mike Stowe, máu trong hốc mắt đã đông lại.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745397/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.