Phía Tây thành phố Massas.
Đỗ Duy đậu xe trên một con đường hẻo lánh.
Nơi đây là một con đường cao tốc vắng vẻ, trên mặt đất có những vết nứt lớn, dày đặc như mạng nhện.
Hắn nhặt ba lô từ ghế lái phụ, rồi mở cửa bước ra ngoài.
Hắn nhìn xung quanh.
Đoạn đường cao tốc vắng vẻ này là do hắn cố ý lựa chọn, cách thành phố khoảng mười km, gần như không có người qua lại.
Lúc này đã 1 giờ chiều.
Không khí oi bức, đưa mắt nhìn về phía trước, khung cảnh của thành phố Massas càng thêm mờ ảo. Những đám mây lớn trên bầu trời, dường như đang trút xuống một màn sương dày đặc, cảm giác kỳ dị khó tả.
"Đã đến lúc vào thành."
Đỗ Duy theo thói quen kiểm tra những thứ trên người: nước thánh, bột xương, dao nhọn, lá bài Joker, mặt nạ, zippo, ô đen, và súng lục để đối phó với con người. Sau khi chắc chắn rằng không có vấn đề gì, hắn xách túi và quay về phía Thành phố Massas.
...
1 tiếng sau.
Đỗ Duy đến thành phố Massas.
Trước mặt là một hàng dây thép gai gỉ sét vô tận, kéo dài về phía trước. Nhưng có một số vị trí đã rách nát, chỉ cần một lực nhỏ là có thể xé, và phá hủy chúng.
"Chắc không phải do giáo hội bố trí."
Khi Đỗ Duy đưa ra phán đoán, hắn cầm chiếc ô đen chui qua một cái lỗ thép gai lớn, và đi vào.
Vị trí hiện tại của hắn không phải ở thành phố, mà là ở ngoại ô.
Tuy Massas đã hoàn toàn hoang phế trong thế kỷ này, nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745381/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.