Dùng ngọn lửa đỏ rực châm điếu thuốc.
Đỗ Duy rít một hơi, vừa nghĩ về mối quan hệ giữa tà linh và ván bài, vừa nghĩ về Nhà máy rượu.
Trước mặt hắn, Howard Victor, kẻ đang vươn mình như một con rắn, đóng băng trong một tư thế kỳ lạ.
Ở khoảng cách gần như vậy, Đỗ Duy thậm chí có thể thấy được hai mắt của nó rất lớn, khóe mắt còn sót lại tia máu đỏ tươi ...
Ngọn lửa của zippo đang dần dần thu nhỏ lại, nhưng tốc độ không nhanh.
Dù sao lúc ở bệnh viện tâm thần Hill, ngay cả The Nun cũng không thể nào ra tay trước khi ngọn lửa tắt. Chỉ có thể ép ngọn lửa dần dần thu nhỏ lại, thậm chí còn tắt hẳn, nên dù là tà linh kinh khủng, ác độc hơn nữa cũng không thể kinh khủng hơn The Nun.
"Phù……"
Đỗ Duy nhả ra một làn khói thuốc, vươn cánh tay phải hoàn toàn ác linh hoá, cầm lấy tất cả lá bài của mình trong tay.
Hắn nhìn qua, 5 lá Sảnh đồng chất.
Theo quy tắc của Texas Hold'em, nếu cùng là Sảnh đồng chất, thì lá bài ai lớn hơn thì thắng.
5 lá bài trong tay của tà linh không thể thắng được hắn, trừ khi cũng là Sảnh đồng chất.
Nhưng giờ đã biết được là trong tay của tà linh này có một đôi, nếu 5 lá còn lại của nó là Sảnh đồng chất, thì Đỗ Duy sẽ thua.
Nếu đây là ván bài bình thường, điều này khó có thể xảy ra.
Nhưng đây là một canh bạc với tà linh, sử dụng những thứ vô hình như tuổi thọ và linh hồn làm chip
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745362/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.