Cửa trước xe buýt mở ra, bên trong rất tối.
Đỗ Duy đứng cầm ô, và Andrew Dawkwe, kẻ đang ngồi ở ghế lái, liếc nhìn nhau một cái trước khi quay đầu lại.
Đứng bên cạnh là một The Nun càng ngày càng âm u, đáng sợ.
Đỗ Duy hít sâu một hơi, ánh mắt vẫn bình tĩnh.
Hắn tự nhủ trong lòng: "Vị trí lái xe chỉ là một sơ hở. Không có vị trí an toàn này, tuy rằng tình huống có trở nên phức tạp hơn một chút, nhưng vẫn nằm trong tầm kiểm soát."
Hắn suy nghĩ một hồi, âm thầm lấy smartphone ra, bây giờ là 11 giờ 25 phút, còn 35 phút mới tới 12 giờ.
Nếu sau 12 giờ, James không tìm thấy đầu của The Nun, rồi niêm phong nó trong một chiếc hộp. Thì hắn phải xuống xe, nếu không thì không thể đi được nữa.
Thậm chí sau khi xuống xe, hắn sẽ phải đối mặt với những ác linh khác ...
Thời gian là quy luật kinh hoàng nhất của xe buýt, Đỗ Duy vẫn không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu không xuống xe sau 12 giờ.
Đột nhiên, hắn cau mày, nhanh chóng mở danh bạ, và gửi một tin nhắn cho Alexis.
[Anh có việc phải làm, sẽ cố gắng quay lại đúng sinh nhật của em vào thứ ba tuần sau... đừng nhớ anh...]
Sau đó, hắn cất smartphone vào túi, dứt khoát lên xe.
The Nun làm theo.
……
Bên trong xe, hơi khác với những gì Đỗ Duy nghĩ, lần này có rất ít hành khách, chỉ có 2 người.
Một người phụ nữ ngồi phía bên phải của hàng đầu tiên, cô ta đang mặc một chiếc váy cưới cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745334/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.