Khi lời cầu nguyện đột ngột im bặt.
Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy kinh hãi, nhưng trong trạng thái Quỷ Nhãn, hắn không phát hiện phía sau cánh cửa có ác ý tồn tại.
Và, quan trọng nhất, hắn đã đẩy được cánh cửa ra một kẽ hở.
Nhìn qua khe hở, toàn bộ căn phòng tối đen như mực, không có ánh sáng, cửa sổ dường như bị bịt kín, ngoại trừ một chút ánh sáng từ khe cửa, nhưng không đủ để nhìn thấy bất kỳ điều gì.
Lúc này, tất cả những gì Đỗ Duy có thể nghe thấy, ngoại trừ tiếng bước chân của Ryan ở đằng sau lưng, đều là tiếng hít thở của mình.
Căn phòng bệnh, im lặng chết chóc.
Thật giống như, người ở bên trong đang nín thở, và không dám gây ra tiếng động nào, dù là nhỏ nhất.
Cứ cảm thấy, có gì đó rất không đúng...
Đỗ Duy cau mày, nhìn lướt qua Ryan, đi ngang qua, trực tiếp mở cửa.
Ngay sau đó, hắn nghe thấy một giọng nói hoảng sợ bị ức chế đến cực điểm.
"Đừng ... đừng lại đây..."
Giọng nói khàn khàn, rất chói tai và khó nghe.
Đỗ Duy nhìn thấy một bóng người đang cuộn tròn trong góc.
Ngay lập tức, hắn sờ sờ vào công tắc đèn trên tường và ấn nhẹ.
Tách.
Đèn bật sáng, đã nhìn rõ cảnh tượng trong phòng bệnh.
Ngoại trừ cánh cửa sổ bị bịt kín, toàn bộ căn phòng không có chiếc giường nào, trông không giống một căn phòng mà giống như một nhà tù.
Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đang cuộn mình trong góc, vẻ mặt của Đỗ Duy lập tức đông cứng lại.
Người này mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745327/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.