Trong hành lang.
Tiếng bước chân dần vang lên.
Đỗ Duy không truy tìm nguồn gốc của dấu chân trên đầu tường, mà lựa chọn đi thẳng xuống lầu.
Sự bất thường của bệnh viện tâm thần chỉ xuất hiện sau khi màn đêm buông xuống.
Nhưng trước đó, dị thường đã tồn tại, không phải vì sự xuất hiện của Đỗ Duy và những người khác mà gây ra sự kiện ma quái này.
Vì vậy, dựa trên những gì đã quan sát vào buổi chiều, hiện giờ đã xác định được tổng cộng có hai nơi an toàn.
Một là tháp đồng hồ nơi bà Taylor đã đi vào.
Thứ hai là tòa nhà nơi bệnh nhân tâm thần ở.
Nếu 2 nơi này không an toàn, những người này không thể sống đến tận giờ.
Ngoài ra...
Còn có nhóm của James ...
Giống như Đỗ Duy đã từng nghĩ, những Người Đuổi Quỷ ưu tú do giáo hội phái đến không quá mạnh, nhưng họ có “trang bị” tốt, nên không dễ gì bị ác linh tiêu diệt.
Rốt cuộc, chiếc máy ảnh dùng để đối phó với những ác linh, không hề tầm thường.
Chỉ cần bị chụp phải, trong khoảng thời gian nhất định, ác linh không thể tấn công con người.
Nói cách khác, tình huống của Đỗ Duy nguy hiểm hơn một chút.
Mình đã nói điểm hẹn ở tháp đồng hồ, sau khi giải quyết ác linh, họ cũng nên đến đó.
"Đến lúc đi rồi!"
Đỗ Duy nói với chính mình, đi từng bước xuống lầu.
Cả cầu thang im lặng, tất cả những gì hắn có thể nghe thấy là tiếng bước chân và tiếng thở của chính mình.
Thậm chí, hắn còn nghi ngờ rằng mình là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745322/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.