"Thưa anh Người Đuổi Quỷ, xin thứ cho tôi không thể tán đồng lời nói với anh."
"Con của tôi hoàn toàn bình thường, sao có thể bị quỷ ám."
"Bà Mina, tôi không đùa với bà, hơn nữa tôi cũng có khả năng giải quyết vấn đề này."
"Làm sao để giải quyết nó? Lễ trừ tà? Thời gian gần đây, Kelly đã chịu quá nhiều đả kích rồi, đến giờ tôi vẫn không biết phải giải thích thế nào với con bé. Cha của con bé chết không đối chứng, thậm chí còn không tìm thấy xác!"
"Xin hãy bình tĩnh, người bị quỷ ám, ở một mức độ nào đó, không còn là con gái trong ký ức của cô nữa. Thậm chí con bé có thể đe dọa sự tính mạng của cô. Hãy nghĩ về giấc mơ mà cô đã có ... "
"Ít nhất còn 3 ngày nữa."
"Cho nên tôi đề nghị cô nghiêm túc cân nhắc."
"Tôi sẽ làm thế, thưa anh Người Đuổi Quỷ."
……
10 phút sau.
Mở cửa, cả hai bước vào phòng.
Bà Mina nhìn con gái, tuy không tán đồng ý với cách nói của Đỗ Duy, nhưng cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Bà hít một hơi thật sâu, nở nụ cười trên môi, nắm lấy tay của Kelly, dịu dàng nói: "Này con yêu, chúng ta về nhà thôi."
Kelly cúi đầu, và dạ một tiếng.
Đỗ Duy thấy vậy, lắc đầu nói: "Nếu bà đổi ý, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi, thứ hồi này tôi vừa đưa có thể giúp được cho bà."
"Cảm ơn anh..."
Bà Mina dừng lại một lúc, sau đó ra đi đầu không ngoảnh lại.
Đỗ Duy nhìn theo bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745266/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.