Trong phòng tắm, ánh đèn mờ ảo liên tục chập chờn.
Phòng tắm gần như biến mất trong bóng tối, bóng tối trong góc phòng đặc biệt u ám.
Trong phòng tắm.
Hình ảnh trong gương đông cứng lại khi Đỗ Duy cúi đầu nhìn lavabô.
Hắn giữ nguyên tư thế này trong gần một phút.
Dưới đáy nước.
Khuôn mặt nhăn nhó, trắng bệch của một người phụ nữ như được quét một lớp sơn, đôi mắt mở to, như thể dùng quá sức khiến cho đôi mắt hiện đầy tơ máu.
Nhưng lúc này, những tơ máu đã chuyển thành màu nâu sẫm và đông đặc lâu ngày.
Khi Đỗ Duy nhìn gương mặt này, thì nó cũng nhìn Đỗ Duy.
Mà trong gương, chỉ có mình hắn.
Sau đó.
Đỗ Duy vươn tay ấn xuống khuôn mặt này.
Xúc cảm từ đầu ngón tay truyền tới.
Không có thứ gì.
Các ngón tay trực tiếp xuyên qua mặt nước và ấn thẳng xuống nắp đậy lỗ thoát nước của lavabô.
Đẩy nhẹ!
Nước trong lavabô chảy ào xuống lỗ thoát nước. Kỳ lạ là khuôn mặt này rõ ràng không có thực thể, nhưng lúc này lại hòa vào trong nước, xoắn thành một vòng xoáy, bị nước cuốn vào ống thải.
……
"Không có thực thể? Hay là sự xuất hiện của ác linh khác với những gì tôi tưởng tượng, nó đơn giản chỉ là ảo giác ..."
Đỗ Duy nói với chính mình, sau đó bước lên phòng ngủ tầng hai, mở cửa bước vào.
Két két...
Đóng cửa bằng trái tay.
Nhưng đúng lúc này.
Ngoài cửa, có tiếng gõ cửa ...
Cốc cốc cốc ......
Cốc cốc cốc......
Cốc cốc cốc.....
Thân thể của Đỗ Duy lập tức cứng đờ, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745236/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.