Editor: Á bì
Hơn chín giờ, Tiêu Thỏ đi tới trường, có mấy thầy cô giáo bình thường vẫn hay qua lại với cô chạy tới hỏi thăm và an ủi, bởi vì cô xin nghỉ bệnh, nên khi bắt gặp những ánh mắt lo lắng của đồng nghiệp, Tiêu Thỏ có chút mất tự nhiên nói dối cho qua chuyện, nhưng khi nghĩ tới những hình ảnh vui vẻ trong mấy ngày đi du lịch với Nguyễn Trác Hàng, phần áy náy này được cô che giấu xuống tận đáy lòng.
Bởi vì Nguyễn Trác Hàng đã không lên lớp được một tuần rồi, cho nên các thầy cô cũng chẳng thấy nói gì. Cũng vì vậy mà Tiêu Thỏ chẳng hề chuẩn bị gì đi tới lớp học số ba.
Cô bước thong thả vào phòng học như thường lệ, ánh mắt rơi vào vị trí của Nguyễn Trác Hàng nhưng lại không thấy nụ cười ấm áp của anh, ngay cả người cũng chẳng có ở đây. Cảm giác tò mò trong đáy lòng chợt lóe lên rồi biến mất, chẳng lẽ hôm nay anh không có lên lớp, hay có thể là anh không đi? Tiêu Thỏ đã đè lại cảm giác này rất nhanh, không lên lớp đã một tuần, nên tốt nhất là dạy cho xong lớp này rồi tính.
Hôm nay trong lớp thật sự rất yên tĩnh, các bạn học sinh yên tĩnh tới mức có chút kỳ lạ, chủ yếu là do một tuần Nguyễn Trác Hàng biến mất, Tiêu Thỏ cũng nghỉ một tuần, cho nên bọn họ cho rằng hai người đang ở cùng nhau, hay là Tiêu Thỏ đã sớm biết tin tức Nguyễn Trác Hàng rời khỏi đây.
Bọn họ đều rất tò mò tại sao Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-nuoi-soi/1518857/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.