Diệp Đường nói xong câu này, gần như trút hết toàn bộ sức lực, cũng như gỡ bỏ được gánh nặng rất lâu trên vai xuống.
Trước kia cậu cho rằng nói ra những lời này sẽ là ngày tận thế, hiện tại nói ra, tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý nhất định sẽ đau nhất định sẽ khó chịu, nhưng chung quy vẫn có thể chịu đựng được, xem ra người có năng lực chịu đựng là người có năng lực cao cường nhất.
Diệp Đường thích Lệ Minh Xuyên. Bắt đầu thích từ lúc còn rất nhỏ.
Năm mười hai tuổi, cậu vào nhà họ Lệ, cuộc sống mỗi ngày đều ở bên cạnh cậu ấm nhà họ Lệ, trốn không thoát tránh không xong, phần lớn cuộc sống khi đó đều không rời Lệ Minh Xuyên, dần dà trở thành thói quen.
Năm mười bốn tuổi, lúc ấy cậu thích chụp ảnh, bất tri bất giác Lệ Minh Xuyên lại trở thành người mẫu chính, cậu nhận ra Lệ Minh Xuyên lớn lên thật là đẹp trai, ngắm thế nào cũng không đủ.
Cũng vào năm đó, bọn Đàm Thần phát hiện cậu giấu hình chụp Lệ Minh Xuyên trong hộc bàn. Có một sự thật là, trước đó Diệp Đường cũng chưa biết mình thích Lệ Minh Xuyên.
Ở trường học đồn đại rất khó nghe, lần đầu tiên cậu bị bắt nhìn thẳng vào cảm xúc trái tim mình, lúc đó máy tính còn chưa phổ biến, cậu đến tiệm net tìm hiểu về khái niệm "Đồng tính luyến ái", rốt cuộc mới hiểu được cái để ý ngây thơ mờ mịt của cậu đối với Lệ Minh Xuyên, quả thật là thích.
Chính cậu cũng tự hiểu một điều, Lệ Minh Xuyên tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-hieu-lay/1124860/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.