Bàn tay to của Lệ Minh Xuyên vỗ vỗ lên mặt Diệp Đường mấy cái, nói: "Diệp Đường! Tỉnh dậy đi!"
Sài Bính: "..."
Giọng của Lệ Minh Xuyên đã kéo sự chú ý của những người khác, mọi người rất nhanh thấy Diệp Đường không ổn, gấp rút gọi nhân viên ý tế đến, một bên kiểm tra một bên đem cán cứu hộ đến.
Bởi vì các trò chơi của « Vung Chân Điên Chạy » có yếu tố nguy hiểm, để bảo đảm an toàn cho người chơi chương trình phải đầu tư rất nhiều tiền bạc vào từng trò chơi, ở trường quay thì lúc nào cũng sắp xếp sẵn nhân viên y tế.
Hai mắt Diệp Đường nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cơ thể không còn chút lực nào chỉ có thể mặc cho người ta làm gì thì làm, lúc bị đặt lên cán cứu hộ, cánh tay thon dài vô lực xuôi ở bên người, bộ dáng yếu ớt nhìn mà giật mình.
Lệ Minh Xuyên nhìn nhân viên y tế kéo quần áo Diệp Đường ra để thông khí, bên trong Diệp Đường có mặc áo thun trắng, bởi vì ướt đẫm mà trở nên trong suốt, bám chặt lấy da thịt cậu, hắn có thể thấy rõ chiếc eo thon của Diệp Đường, đường cong vừa đủ làm cho người ta mơ màng, làm cho người ta sinh ra cảm giác muốn sờ lên thử. Hắn nhìn thấy thế, vậy mà có chút bất mãn với mấy nhân viên y tế vì tay họ có thể tùy tiện sờ tới sờ lui trên cơ thể Diệp Đường.
Sài Bính đến gần hắn, "Cậu ấy như vậy rồi lát nữa có thể quay tiếp được không ta?"
Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-hieu-lay/1124858/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.