Ngày thứ hai, Tề Tiêu cảm giác bên sườn mặt phát ngứa, vừa mở mắt liền nhìn thấy Yến Như Vân đang nằm nghiêng, dùng ngón tay vuốt ve trên mặt hắn, thấy hắn tỉnh lại, xích lại gần hôn trên môi hắn một cái, cười nói: “Sư tôn, người tỉnh rồi.”
Tề Tiêu có trong nháy mắt không biết hôm nay là hôm nào, ngơ ngác mà nhìn Yến Như Vân, sau một lát, cảm giác kích thích phía dưới gợi nhớ lại ký ức một đêm điên cuồng, gương mặt hắn đột nhiên đỏ bừng, lập tức muốn giãy giụa ngồi dậy, không ngờ eo đau chân mỏi, chỗ khó có thể mở miệng cũng là từng trận trướng đau, nửa đường toàn dựa vào Yến Như Vân nâng đỡ, mới không có ngã đổ trở lại giường.
“Giờ nào rồi?” Tề Tiêu khép lại áo lót.
“Giờ Tỵ.” Yến Như Vân theo sau đứng dậy.
Tề Tiêu kinh ngạc chính mình vậy mà ngủ lâu như vậy…… Nghĩ đến cũng phải, hôm qua hắn tiến vào thức hải của Yến Như Vân đuổi đi ma khí cực kỳ hao tâm tổn sức, lại bị Yến Như Vân quấn lấy linh tu, đến cuối cùng kiệt lực chống đỡ hết nổi, ngay cả ngủ khi nào cũng không biết.
…… Vậy mà lại hôn mê.
Yến Như Vân liếc thấy thần sắc Tề Tiêu càng thêm ảo não, mím môi lại, thử ôm lấy Tề Tiêu, cẩn thận hỏi: “Sư tôn hối hận sao?”
Tề Tiêu chỉ là hối hận cùng Yến Như Vân càn quấy như vậy, nào biết Yến Như Vân nghĩ đi nơi khác, vội nói: “Việc này nào có hối hận.” Sắc mặt hắn ửng hồng, thân mật mà phàn nàn: “Chỉ là về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-da-tinh/1321737/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.