Thẩm Bá Kiều khẽ nhăn mày, hiển nhiên là không tin Thẩm Thiệu Thanh thật sự sẽ làm như vậy. Mặc dù hắn biết Thẩm Thiệu Thanh hiện tại đã thay đổi nhưng dẫu sao ngày trước cũng chỉ là một tên nhãi nhu nhược nói đông thì không dám đi tây.
Trước đây như vậy thì hiện tại vẫn sẽ như vậy, Thẩm Thiệu Thanh mãi mãi chỉ là con chó mà Thẩm gia nuôi mà thôi.
"Lục đệ, ta thấy ngươi hơi quá đáng rồi đó. Nương cũng chỉ muốn tốt cho ngươi mới ngược xuôi chạy đến đây thăm ngươi. Chính ngươi lại không biết tốt xấu, còn cấu kết với 'nhà người khác' hại nương phải đứng bên ngoài đợi ngươi. Thân thể nương như thế nào ngươi còn không biết sao?"
Nói đến đây Thẩm Thiệu Thanh liền lười ứng đối với người nọ. Dẫu sao việc bọn họ năm lần bảy lượt tìm đến cũng là muốn bắt hắn phải cõng cái danh bất hiếu mà thôi: "Tóm lại các ngươi muốn cái gì? Vầy đi, nể tình công sinh dưỡng của Thẩm gia các người ta nguyện ý trả ơn cho bên đó 100 lượng bạc. Cũng nhân đây nói với mọi người rằng, Thẩm Thiệu Thanh ta chính thức không còn quan hệ gì đến Thẩm gia nữa. Có lý chính và người trong thôn làm chứng, nếu Thẩm gia còn đến đây náo loạn nữa chiếu theo luật pháp mà xử. Lý thúc phiền thúc viết khế ước làm chứng cho ta"
Hồ Nghị luôn đi theo phía sau Thẩm Thiệu Thanh, lúc này nghe hắn nói như vậy liền biết ý chạy về trạch viện cầm theo giấy bút lại đây.
Lý chính rất hài lòng với cách xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi/896831/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.