Ca nhi nhìn phản ứng của mọi người khí thế nhất thời liền xẹp xuống. Từ nhỏ y đã bị nói lắp, thường xuyên bị đám hài tử trong thôn khi dễ, trêu chọc. Sau này lớn lên có suy nghĩ một chút liền không thích nói chuyện nữa.
Nếu cần thiết vẫn sẽ nói nhưng đại đa số đều phải nói từng chút một nếu không sẽ lắp bắp rồi bị đối phương chê cười.
Trương gia ý thức bản thân thất thố liền bình thường trở lại. Mẹ Trương tinh tế lại cũng rất thích đứa nhỏ hiểu chuyện này nên nhanh chóng lấy miếng bánh kem ban nãy cất đi cho hài tử trong nhà ăn đem ra cho y.
Ca nhi rất thích mùi vị của bánh kem. Lúc Thẩm Thiệu Thanh chia bánh kem cũng đưa một phần cho y nếm thử. Lúc đó nhìn thấy miếng bánh tinh xảo, đẹp mắt kia y liền không lỡ xuống tay. Nhờ mẹ Trương đi ngang qua thấy y mãi không ăn liền khuyên y ăn một chút, ăn một muỗng lại một muỗng, đến khi chiếc bánh bé kia hết rồi y mới giật mình.
Bây giờ lại được thêm một miếng, tâm trạng ủ rũ ban nãy lập tức bị quét sạch đi. Y giương đôi mắt to tròn nhìn người xung quanh, thấy bọn họ cũng không nhìn mình mới yên tâm cầm muỗng mà ăn.
Thẩm Thiệu Thanh nhìn ca nhi ăn bánh, đến khi chiếc bánh chỉ còn lại mỗi cái đĩa trống không, ngay cả kem tươi cũng không có dính lấy một miếng, lúc này mới lên tiếng: "Ngươi tên gì?"
Ca nhi được ăn bánh cũng đã lấy được bình tĩnh, tuy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi/3223347/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.