Triệu Xuân Mai sửng sốt chốc lát, nói: "Làm tầm mười mấy."
Bà ta đã phản ứng kịp, không chắc hỏi: "Em không đủ ăn?"
"Không đủ."
Đường Niệm Niệm thành thật trả lời, ba cái còn chưa đủ cô nhét kẽ răng đây này.
Tài nấu nướng của Triệu Xuân Mai rất tốt, làm đồ ăn uống rất ngon, nhưng mỗi lần chỉ chia một chút xíu, khiến cho cô và Thẩm Kiêu ăn lở dở, còn thèm, hơn nữa ăn không đủ no, có hơi bực dọc.
"Chị đi lấy!"
Triệu Xuân Mai ngạc nhiên mấy giây, đầu óc vẫn đang đơ đơ.
Bà ta giao thiệp với người khác nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu gặp được người thành thật như thế, con bé này quá thành thật.
Bà ta chạy về nhà, mang tất cả bánh nhân hẹ đã làm xong đến đây, tổng cộng mười hai cái, chín cái còn lại bà ta giữ lại nhà mình ăn, hiện tại đã lấy ra hết, nếu không có vẻ bà ta quá hẹp hòi.
"Rất ngon."
Đường Niệm Niệm ăn một hơi năm cái, bảy cái còn lại chừa cho Thẩm Kiêu ăn.
Cô chùi miệng, về nhà cầm theo một túi bột mì, một rổ trứng gà, trèo qua tường, để đồ xuống đất.
"Chị dâu, chị ra lấy đồ này.”
Nói xong Đường Niệm Niệm leo tường về nhà, tiếp tục nằm nhàn nhã.
Gió nhẹ thổi qua, hương quế phiêu đãng, còn được ăn no nê, thật là thoải mái!
Triệu Xuân Mai chạy ra, nhìn thấy bột mì và trứng gà dưới chân tường, dở khóc dở cười, bột mì chí ít hai mươi cân, trứng gà cũng có chừng ba mươi quả, nếu làm bánh nhân hẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031384/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.