Đặng Mạt Lỵ bị đụng phải, giẫm lên giày của Đặng Gia Kì, trên mặt giày màu trắng làm bằng da dê đã bị in một vết dấu chân màu xám.
Đặng Gia Kì còn muốn vả một cái, Đặng Mạt Lỵ tránh ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Chị năm, là chị đụng vào tôi."
"Mày còn dám mạnh miệng, quả nhiên là đồ nhà quê tới từ đại lục, chẳng chút giáo d.ụ.c nào. Mày l.i.ế.m sạch giày của tao thì tao sẽ đại nhân đại lượng không cần mày bồi thường!"
Đặng Gia Kì hừ một tiếng, vênh vang đắc ý duỗi chiếc giày dơ bẩn ra.
Những người khác trong nhà họ Đặng nghe thấy động tĩnh thì chạy đến hóng hớt. Ước gì huyên náo của bọn họ càng lớn, tốt nhất chọc cho Đặng Trường Quang nổi giận, mỗi người bị đ.á.n.h năm mươi gậy mới vui.
Đặng Mạt Lỵ siết chặt nắm đấm, âm thầm khuyên bảo mình nhất định phải nhịn.
Việc nhỏ không nhịn sẽ gây loạn đại mưu, cô ấy không thể xúc động, về sau có rất nhiều cơ hội dạy dỗ con ả ngu xuẩn này, tuyệt đối không thể gây gổ trong nhà.
"Chị năm, chị là chị, lời chị nói tôi không dám không nghe theo, nhưng tôi còn phải làm việc giúp ông nội, việc này cho nợ trước, chờ tôi làm xong chuyện cho ông nội rồi mới l.i.ế.m giày của chị, chị thấy được không?"
Giọng điệu của Đặng Mạt Lỵ ấm ức, mắt cũng đỏ lên, nước mắt lóng lánh ầng ậng trong mắt, thấy thế Đặng Gia Kì càng tức điên lên, dùng sức đẩy: "Bây giờ l.i.ế.m ngay cho tao, đừng lôi ông nội vào dọa tao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031328/chuong-839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.