Mộng Vân Thường
Đường Niệm Niệm đứng lên tạm biệt, hiện tại mới đến tháng tám, thời điểm Bào Liên Sinh bị bắt đi là thượng tuần tháng tám, chính là mấy ngày này rồi.
Cô chưa nói là sẽ xảy ra chuyện bắt cóc, phỏng chừng nói ra Bào Liên Sinh cũng sẽ không tin, còn không bằng đi theo tên xui xẻo này, đến lúc đó diệt bọn bắt cóc luôn là xong.
"Cô Đường, cô nhớ nói với lãnh đạo của cô là hai thuyền vật tư tôi gửi qua đó đều là đồ tốt đỉnh của đỉnh đấy."
Bào Liên Sinh đưa cô ra ngoài, còn cứ nhắc mãi không ngừng.
"Nhất định sẽ nói mà, ông chủ Bào yên tâm."
"Ờ thì. . . . . ."
Bào Liên Sinh tạm dừng một chút, rốt cục vẫn nói ra mục đích của ông ấy: "Cô nhớ bảo với lãnh đạo, đến lúc thị trường nội địa mở ra, có chuyện gì tốt nhất định phải nghĩ đến tôi trước nhé, tôi đối với quốc gia tuyệt đối là toàn tâm toàn ý, soi khắp núi sông, trời trăng tỏ tường, trời đất chứng giám, thi gan cùng tuế nguyệt. . . . . ."
"Biết rồi biết rồi, tấm lòng của ông chủ Bào đối với quốc gia còn thật hơn kim cương, tôi nhất định sẽ truyền đạt đầy đủ tới lãnh đạo, ông cứ yên tâm đi, chỉ cần thị trường nội địa vừa mở ra, ông chủ Bào chắc chắn sẽ ăn được miếng thịt đầu tiên."
Đường Niệm Niệm cắt ngang lời ông ấy, nói gì mà sến sẩm quá, cô hiểu ý Bào Liên Sinh, vật tư không thể quyên góp không công, phải kiếm lại một chút lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031325/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.