Khóe miệng Bào Liên Sinh kéo đến sau tai, con mắt vốn đã không lớn bây giờ đã híp lại thành một đường nhỏ. Ánh mắt nhìn Đường Niệm Niệm chí ít hiền lành hơn gấp trăm lần khi ông ta nhìn người thân.
"Ha ha, tôi nào có tốt như vậy, lãnh đạo của cô quá lời!"
Bào Liên Sinh ngoài miệng thì rất khiêm tốn, trong lòng thì đang thét lên: "Khen nữa đi, mau khen, ông đây thích nghe!"
Đường Niệm Niệm nhấp một ngụm trà, nghiêm mặt nói: "Thủ tục về quê cơ quan chính phủ sẽ xử lý chu toàn, đến lúc đó sẽ có người liên hệ với ông chủ Bảo, đối ngoại ông chủ Bảo chỉ cần nói dẫn mẹ trở về chẩn bệnh là đủ."
"Được rồi được rồi, máy công cụ của cô để ở nơi đâu, thuyền của tôi đã chuẩn bị xong, có chiếc thuyền phải đến Nhật Bản, đến lúc đó sẽ cập bến bóc hàng tại thành phố Thượng Hải."
Bào Liên Sinh kích động tới mức liên tục xoa tay, một hồi ông ta sẽ nói tin tức này cho mẹ, nhất định là mẹ có thể ăn thêm một chén cơm.
"Liên Sinh!"
Mẹ Bào được người hầu đỡ đến đây, trông bà cụ đã có tinh thần hơn mấy ngày trước nhiều, bà cụ nghe người hầu nói Đường Niệm Niệm tới nên muốn tự mình tới cảm ơn.
"Mẹ, sao mẹ ra đây làm gì. Quý cô này là cô Đường, t.h.u.ố.c viên mà mẹ uống chính là do cô Đường phối."
Bào Liên Sinh nhanh chóng đỡ mẹ, còn giới thiệu Đường Niệm Niệm.
"Mẹ biết mà, cô Đường, rất cảm ơn cô!"
Mẹ Bào rất cảm kích, hiện tại sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031323/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.