Ngay từ đầu Đường Niệm Niệm còn có chút không quen tay, dù sao cô chưa quen đường xá của Hồng Kông, hơn nữa sườn núi lên xuống còn nhiều, diện tích đường còn hẹp, sau khi lái đi vài đoạn đường Đường Niệm Niệm đã quen tay.
Mục Anh Liên thì tán gẫu cùng cô, nói đến chuyện thẻ căn cước: "Thẻ căn cước của con với Tiểu Thẩm không có vấn đề gì, cha con đã làm xong từ lâu rồi, bọn con đi đâu cũng không cần sợ.”
Hiện tại việc quản lý hộ tịch của Hồng Kông rất loạn, có tiền có thể khiến quỷ thôi ma, Đường Cảnh Lâm bỏ ra một khoản tiền, thế là đã làm xong hai thẻ căn cước, cũng không phiền phức.
Trong lòng Đường Niệm Niệm thấy ấm áp, cũng càng thân cận hơn chút với người nhà họ Đường.
Cô hỏi tới Triệu Phương Hoa.
"Tháng trước còn ở Hồng Kông, công ty bên nước Anh có chút việc, bà ấy về rồi, sức khỏe khôi phục rất tốt, người trung y già còn hỏi mẹ số t.h.u.ố.c kia là ai phối đây này, mẹ chỉ nói là một trung y già tại đất liền, cái khác không nói."
Mộng Vân Thường
Đường Niệm Niệm cười cười, nói: "Số t.h.u.ố.c kia chủ yếu là d.ư.ợ.c liệu hiếm có, có tiền cũng mua không được, về sau con cũng phối ít t.h.u.ố.c cho nhà mình.”
"Không cần, d.ư.ợ.c liệu trân quý như vậy con giữ lại cho con đi, sức khỏe cha và mẹ đều rất tốt, không cần lãng phí!"
Mục Anh Liên từ chối, t.h.u.ố.c có thể cải t.ử hồi sinh nhất định rất trân quý, sức khỏe của bà ấy và chồng vẫn đang khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031282/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.