"Khụ khụ..."
Chàng trai ho ra tiếng, mặt tất cả mọi người lộ vẻ vui mừng, vui vẻ nói: "Tỉnh, không sao!"
Mặc dù trước đó có oán trách chàng trai, nhưng bây giờ đã an toàn, bọn họ cũng hi vọng chàng trai có thể sống sót, nhìn hai chị em rất đáng thương.
Chàng trai mở mắt ra, đôi mắt đảo lòng vòng, cuối cùng đã đặt vào chị mình, suy yếu kêu lên: "Chị, em... Em không có nuốt lời!"
"Tiểu Hoa!"
Đặng Mạt Lỵ kích động ôm em trai, vừa khóc vừa cười.
Lúc này Mã Tam nói: "Mọi người, chúc mọi người tương lai rực rỡ, tôi về đây!"
"Cảm ơn anh Mã, đi đường cẩn thận!"
Tất cả mọi người rất cảm kích Mã Tam, thu phí có hơi đắt chút, nhưng đúng là đáng tin cậy.
Mã Tam nhảy lên thuyền, rất nhanh đã cách xa bờ, biến mất trong biển rộng.
"Tôi đi trước một bước, sau này còn gặp lại!"
"Tôi cũng phải đi rồi, ngày sau sẽ liên lạc lại!"
Mộng Vân Thường
"Tạm biệt!"
Những người này ở bên Hồng Kông đều có bạn bè thân thích, có chỗ đặt chân, chẳng bao lâu sau đã đi hết, chỉ còn đôi chị em trai Đặng Mạt Lỵ, Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu.
"Chị, chúng ta đi đâu tìm cha?" Đặng Hoa nhỏ giọng hỏi.
"Tiến vào thành phố rồi nghe ngóng."
Trong lòng Đặng Mạt Lỵ cũng không chắc, cô ấy chỉ biết tên cha, còn biết ông nội rất có tiền, vừa giải phóng là cả nhà đã đến Hồng Kông, nhưng cha ở Hồng Kông mấy năm thì lại trở về thành phố Thượng Hải. Quen biết mẹ, sinh ra cô ấy và em trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031278/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.