Hai người vào không gian, nằm ở trên giường lớn xa hoa do Thẩm Kiêu đích thân làm.
Sau đó, Thẩm Kiêu tỏ ra rất thẹn thùng.
Anh không biết nên làm như thế nào.
Chờ đợi ngày này lâu như vậy, khi thời điểm đó thực sự tới rồi, anh lại trở nên, bó tay bó chân mà không biết làm gì.
Đường Niệm Niệm buồn cười nhưng không dám thể hiện, xoay một cái đè lên trên người anh, chủ động hôn anh, loại chuyện này không cần nhiều lời vô nghĩa, làm là được rồi.
. . . . . .
"Niệm Niệm, anh hẳn là phải ở phía trên!"
"Anh không thoải mái?"
"Thoải mái, nhưng anh hẳn là phải ở phía trên chứ!"
Thẩm Kiêu rất kiên trì, bởi vì người lính già từng nói, đàn ông phải ở phía trên.
"Lần tiếp theo cho anh ở trên, đừng nhiều lời!"
Đường Niệm Niệm có chút mất kiên nhẫn, thịt đã đến bên miệng rồi, phía trên hay phía dưới thì có cái gì cần phải rối rắm, đổi là được chứ gì!
. . . . . .
Hai người ở trong không gian đợi hai ngày, Đường Niệm Niệm về cơ bản là chân không chạm đất, cơm là do Thẩm Kiêu nấu, tắm rửa cũng là do Thẩm Kiêu ôm đi, trừ ăn cơm tắm rửa rồi ngủ, thời gian rảnh rỗi đều là đang vận động.
Đường Niệm Niệm rốt cục chịu không nổi rồi, lớn tiếng đòi đình công.
Việc ấy tuy rằng tốt đẹp, nhưng mỗi ngày đều làm thì không còn tốt đẹp nữa, phải nghỉ một chút, trâu bò trong đội sản xuất cũng không lao lực như vậy.
Mộng Vân Thường
Thật ra Thẩm Kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031265/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.