Bọn nhỏ đều lấy ra món đồ mình yêu quý, muốn trao đổi lấy một cái vỏ đạn.
"Không đổi, một cái cũng không đổi, chỉ có thể sờ một chút thôi!"
Cửu Cân xưa nay vẫn luôn hào phóng, lúc này lại trở nên keo kiệt, chỉ cho các bạn sờ thử vỏ đạn thôi, nói cái gì cũng không chịu trao đổi, chính cô bé còn thấy hiếm lạ nữa mà.
Thẩm Kiêu nhìn mấy đứa trẻ này một cái, trong mắt nhiều thêm chút ý cười, định về sau lại mang cho Cửu Cân một ít vỏ đạn nữa.
Anh lấy bao lớn bao nhỏ từ trong xe, có một ít là đồ Tết bộ đội phát, có một ít là anh tự mua, xách theo một đống đồ, cứ như một ngọn núi nhỏ đi nhanh về phía nhà họ Đường.
"Tiểu Thẩm đã về rồi à, mua nhiều đồ thế cơ á!"
"Con bé Niệm còn chưa dậy đâu nhỉ, giờ này khẳng định nó còn đang ngủ!"
"Chưa dậy, sáng giờ không thấy thím hai gọi con bé Niệm ra làm việc!"
"Tiểu Thẩm lần này được nghỉ mấy ngày thế?"
"Tiểu Thẩm, lúc nào cậu đi lĩnh chứng với con bé Niệm?"
Dọc theo đường đi gặp được không ít thôn dân, mọi người đều nhiệt tình chào hỏi Thẩm Kiêu, còn quan tâm hỏi ngày bọn họ kết hôn.
"Niệm Niệm đủ mười tám tuổi liền lĩnh chứng, nghỉ ngơi được nghỉ nửa tháng.”
Thẩm Kiêu trả lời từng câu, sinh nhật Niệm Niệm vào tháng sáu, cho nên anh với Niệm Niệm tháng sáu là có thể kết hôn rồi.
Mọi người nhìn bóng dáng cao lớn lạnh lùng của anh, còn có một đống lớn đồ Tết đều hâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031233/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.