Tối nay, trong thôn không chỉ người nhà họ Đường sốt ruột, mấy gia đình được thông báo khác còn căng thẳng hơn nhà họ Đường, Đường Kiến Thụ chọn một điển hình ở mỗi phân xưởng, là người bình thường biểu hiện tốt nhất, tay chân nhanh nhẹn, làm việc vừa nhanh vừa tốt.
Ngoài bà cụ Đường đan quạt rơm, mấy phân xưởng khác đều được lựa chọn công bằng, không có quan hệ nhân tình.
Mấy hộ gia đình nhận được thông báo đều giống như bà cụ Đường, không có tâm trạng ăn cơm tối, lục rương soát tủ tìm bộ đồ phù hợp, lão sư phụ đan tre thậm chí còn lục ra bộ đồ cưới mặc khi kết hôn mấy chục năm trước.
Trong một tối, bà cụ Đường thay bảy tám chục bộ đồ, giống như bươm bướm hoa, lượn tới lượn lui trong phòng ngủ và phòng khách.
Ở phòng ngủ thay đồ, ra ngoài phòng khách phô ra, mọi người đều khen đẹp, nhưng bà cụ Đường cảm thấy họ khen không có thành ý, thế là lại quay vào thay một bộ khác.
Tới tới lui lui, cởi rồi lại mặc, mặc rồi lại cởi.
Tuyên Trân Châu và Từ Kim Phượng ở bên cạnh làm “quân sư đầu chó”, tham mưu cho bà ấy.
“Chiếc áo dạ màu xanh thẫm này đẹp, mẹ mặc trông sang hơn vợ địa chủ Tuyên nữa!” Từ Kim Phượng khen.
“Con cảm thấy áo màu nâu nhạt này đẹp hơn!” Tuyên Trân Châu có ý kiến khác.
Bà cụ Đường thích chiếc màu đỏ thẫm hơn, bà ấy cảm thấy có không khí hân hoan.
Mùa đông này, bà ấy đã may bốn chiếc áo dạ, đều là Đường Niệm Niệm hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031198/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.