Đợi vàng và nguyên bảo cháy thành tro bụi, lúc này bà cụ Đường mới dọn đồ cúng, cả nhà lại dập đầu ba cái, bái biệt ông cụ.
“Ông nó, rằm lại tới thăm ông, chúng tôi đi đây!”
Mắt bà cụ Đường hơi ửng đỏ, nói xong, bà ấy lau mắt, xách làn lên: “Xuống núi thôi!”
Đường Niệm Niệm quỳ xuống dập đầu, lặng lẽ nói: “Ông ơi, con tìm được cha mẹ ruột rồi, thù kiếp trước cũng đã báo xong, ông yên tâm, kiếp này con sẽ dẫn dắt cả nhà sống cuộc sống tươi đẹp!”
Kiếp này, tiếc nuối duy nhất của cô chính là ông cụ đã mất, nếu cô có thể trọng sinh trước khi ông cụ mất, vậy thì tốt biết mấy! “Tiểu Niệm, xuống núi thôi!”
Bà cụ Đường gọi một tiếng, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Tuy Tiểu Niệm không phải ruột rà, nhưng có tình cảm sâu đậm với ông cụ nhất, đáng tiếc ông cụ không có phúc, không hưởng được phúc của Tiểu Niệm!
“Con tới đây!”
Đường Niệm Niệm vươn tay lau tuyết rơi trên bia mộ, theo sau bà cụ Đường xuống núi.
Sườn núi này nghiêng dốc, có mấy chục ngôi mộ, đều là tổ tiên tộc nhân họ Đường, gia đình ngoại họ khác ở Đường Thôn thì chôn dưới chân núi, không có tư cách chôn ở núi mồ Đường tộc.
Cả nhà đi xuống núi, lau chùi bùn đất trên giày trong bãi cỏ bên đường.
“Hu hu…mẹ…”
Tiếng khóc lóc đau thương văng vẳng truyền tới, cách không xa.
Đường Niệm Niệm đi mấy bước về hướng tiếng khóc, nhìn thấy hai đứa bé một trai một gái, quần áo mỏng tanh, còn miếng vá chồng miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031155/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.