Trong lòng Đường Niệm Niệm cũng ấm áp, tình cảm đối với người nhà họ Đường cũng thân cận hơn, nhưng vẫn không thể thân cận với họ một cách tự nhiên, dù sao cũng đã chia cắt nhiều năm như vậy, không thể tùy tiện thân cận giống như với bà cụ Đường.
“Không sao, số kẹp tóc này đều do con thiết kế, không liên quan tới đơn vị, con muốn cho ai thì cho người đó, mọi người cứ việc lấy.”
Đường Niệm Niệm nói ra một tin chấn động, người nhà họ Đường đều ngơ ngác.
Niệm Niệm không chỉ là phiên dịch viên, còn phụ trách nghiệp vụ, lại là nhà thiết kế, thế này còn có thời gian nghỉ ngơi không? Phản ứng đầu tiên của người nhà họ Đường là xót Đường Niệm Niệm quá vất vả, lo lắng cô lao lực quá, tổn hại sức khỏe.
“Niệm Niệm, điều kiện nhà chúng ta cũng khá giả, cha và mẹ con đã góp của hồi môn suốt mười bảy năm cho con rồi, cho dù con không đi làm, cũng có thể không lo ăn uống, con không cần liều mạng làm việc.”
Đường Cảnh Lâm tỏ ra đau xót, trong lòng vô cùng tự trách.
Đều là ông ấy không làm tròn trách nhiệm của người cha, để con gái còn nhỏ đã phải vất vả như vậy, một mình làm việc của mười người, mình đồng da sắt cũng không chịu nổi.
Chẳng trách trên mặt con gái không có chút nụ cười, trông già dặn như vậy, chắc chắn là do quá mệt.
Ai từ sáng tới tối làm nhiều việc như vậy còn có thể cười hi hi được?
Những người khác cũng nghĩ như vậy, đều đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031125/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.