Đường Niệm Niệm kéo cậu ta lại, ấn cậu ta xuống, nghiêm giọng nói: “Ngồi vững vào!”
Emir cười he he, vừa hay thuyền con băng qua từng chùm lá sen, từng đóa hoa sen nở xuất hiện trước mặt, cậu ta đưa tay hái, đưa cho Đường Niệm Niệm: “Mượn hoa dâng Phật.”
Đường Niệm Niệm nhận lấy, tiện tay đưa cho Beauvoir, cũng có cái nhìn khác về Emir.
Chàng trai này rất tinh thông văn học Hoa Hạ, biết rất nhiều thành ngữ điển cố, chỉ là có hơi tăng động.
Cô nhét hạt sen đã bỏ tâm sen vào trong miệng Beauvoir, tuy đứa trẻ này sợ đắng nhưng vẫn quật cường nhai, kết quả càng nhai càng ngọt, không có vị đắng.
“Cái này ngon, tại sao có cái ngọt, có cái đắng? Chúng biết biến vị sao?”
Beauvoir rất tò mò, lại hái một đài sen, bóc hạt sen ra, muốn xem thử có gì khác biệt.
“Nói cô ngốc cô còn không thừa nhận, cái đắng là cái này, bóc cái này ra sẽ ngọt.”
“Lần đầu tiên tôi tới Hoa Hạ mà, không biết rất bình thường, cậu ở Hoa Hạ nhiều năm rồi, biết cũng không có gì đáng kiêu ngạo!”
“Cho dù cô sống ở đây mười năm cũng có thể không biết, dù sao thì IQ của cô…”
Emir nhún vai, không nói hết, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
“Cậu muốn c.h.ế.t sao?”
Beauvoir tức anh ách, ra sức đẩy một cái, Emir không kịp đề phòng, ngã ra sau, ngã vào trong nước.
“Mau cứu người!”
Sở Hùng Hùng trên thuyền phía trước sợ khiếp, to tiếng gọi cứu người, nhưng Louis lại rất bình tĩnh, ông ấy rất rõ khả năng bơi lội của cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031099/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.