Lại ký thêm hai mươi vạn đô? Thật hay giả thế? Đường Niệm Niệm này sao lại có bản lĩnh lớn như thế chứ.”
Lãnh đạo cũng tò mò về Đường Niệm Niệm, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã thu phục được đơn đặt hàng ngoại hối năm mươi vạn, đây chắc chắn là một thiên tài bán hàng! Ông ấy bảo Thượng Quan Tĩnh mau tới tiệm cơm Cẩm Giang giúp đỡ, còn ông ấy đi tìm chủ nhiệm Từ báo cáo.
Chủ nhiệm Từ vẫn khá bình tĩnh, nhưng trong lòng không hề bình tĩnh, năm mươi vạn đô đó, còn là một xưởng thủ công mỹ nghệ của một thôn nho nhỏ, Đường Niệm Niệm này đúng là nhân tài ngàn năm hiếm thấy, ông ấy phải mau nghĩ cách đào về Thượng Hải.
Thượng Quan Tĩnh vội vàng chạy tới tiệm cơm Cẩm Giang, hỗ trợ ký kết hợp đồng, nhìn thấy Đường Niệm Niệm và Louis trò chuyện vui vẻ, biểu hiện vô cùng tự nhiên phóng khoáng, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt, cô ấy vô cùng khâm phục.
“Cô Đường, khoảng ba bốn ngày sau tôi và Carl sẽ tới tham quan nhà máy, như thế nào?” Louis cười hỏi.
“Vô cùng hoan nghênh, Đường Thôn chúng tôi không chỉ có cảnh sắc mê người, còn có rất nhiều món ngon, mọi người chắc chắn sẽ thích.” Đường Niệm Niệm cười nói.
“Em cũng muốn đi!”
Emir vừa nghe có đồ ăn ngon đã ồn ào muốn đi.
“Cậu không đi học sao?”
Đường Niệm Niệm hỏi lại.
“Có thể xin nghỉ, em biết hết những điều trong trường dạy rồi.” Emir cười hì hì nói.
Louis hừ một tiếng, cái gì cũng biết, nhưng rõ ràng là không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031084/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.