Từ lúc Thẩm Kiêu và Thẩm Chí Viễn gặp nhau, trôi qua ba ngày, vụ án của Thẩm Chí Viễn đã có kết quả, phán quyết mười lăm năm, đưa tới nhà tù cải tạo.
Lúc Thẩm Chí Viễn được đưa tới nhà tù, còn la hét muốn gặp Thẩm Kiêu, nhưng không ai quan tâm tới ông ta.
Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm chuẩn bị rời khỏi Bắc Kinh, tới quê anh lấy kho báu, trước khi đi, bọn họ đã đi một chuyến đến nông trường, xem người nhà họ Chu và Phó Bạch Lan sống ra sao.
Nông trường nằm ở ngoại thành Bắc Kinh, trong đó nếu không phải người theo chủ nghĩa tư bản thì cũng là người đã phạm sai lầm, có thể có vài người bị oan, nhưng đa số đều là những người có đạo đức thấp, hơn nữa tiêu chuẩn đạo đức trong nông trường cũng rất thấp, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Phó Bạch Lan ở trong nông trường nửa tháng, khổ không thể tả, mỗi ngày đều đau khổ, lúc đi bà ta vẫn còn bộ dáng thướt tha, bây giờ đã biến thành bác gái tiều tụy già nua.
Người nhà họ Chu cũng đến nông trường, còn ở cùng chỗ với đám người Phó Bạch Lan.
Cơ thể Chu Tư Lượng tàn tật, không làm được việc nặng nhọc, bị kêu đi bện dây gai, ngày xưa là con cưng của trời, bây giờ lại ngồi bện dây gai với phụ nữ, không một giây phút nào Chu Tư Lượng chịu đựng nổi.
Nhưng anh ta vẫn nghĩ tới việc Đông Sơn tái khởi, cho nên mỗi ngày đều nhịn khổ, hy vọng có thể nhẫn nhịn được đến ngày ra ngoài.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031055/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.