Có vài người bước tới, đều là công nhân viên chức ở rạp chiếu phim, họ nói vài câu xin hòa giải.
“Hôm nay tha cho lão già khốn nạn như ông, lần sau đừng để tôi thấy được!”
Thẩm Kiêu buông lời hung ác, sau đó nhanh chân rời khỏi.
Niệm Niệm kêu anh quấn lấy Phó Bạch Lâm khoảng bảy tám phút, anh đã quấn lấy nhiều hơn cả tám phút rồi.
Phó Bạch Lâm tức đến xanh cả mặt, môi cũng run rẩy, nếu em gái và Thẩm Chí Viễn còn là vợ chồng, ông ta có thể sợ thằng ranh con này sao? Phó Bạch Lâm kìm nén một hơi, mặt tối sầm về lại chỗ ngồi, uống một hớp trà lớn, cầm lấy radio mở lên, chỉnh đến kênh quen thuộc, muốn nghe một đoạn kinh kịch để thả lỏng tâm trạng.
Sau một hồi xoay tròn đã truyền ra âm thanh bản nhạc du dương, giọng hát thì uyển chuyển quyến rũ, hấp dẫn lòng người sinh ra ngứa ngáy, Phó Bạch Lâm sửng sốt một chút, lập tức nghe đến say sưa ngon lành, còn nghĩ màn kịch hôm nay của kênh hí khúc thật không tệ, bài hát này rất hay.
Người phụ nữ hát vài câu thì ngừng lại, sau đó truyền ra giọng nói phát thanh êm tai, là MC nữ, tiếng phổ thông không quá chuẩn, nói chuyện rất điệu đà, giống như đang làm nũng.
Phó Bạch Lâm trừng mắt nhìn, phát hiện không được bình thường, nhưng ông ta vừa mới bị Thẩm Kiêu làm cho tức điên, còn bị đ.á.n.h vào đầu, phản ứng trở nên chậm chạp, vẫn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
“Ông nghe lén đài phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031053/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.