“Bố, con đã nói dựa theo những gì bố giao, không sửa một chữ nào.”
Chu Hưng Hoa nói lại từng câu từng chữ ông ta vừa nói trong điện thoại, vẻ mặt của Chu Hồng Xương suy sụp, chán chường nằm xuống, lẩm bẩm: “Thật sự không chịu gặp? Sao lại không chịu gặp chứ... Khụ khụ...”
Chu Hồng Xương như bị rút cạn sinh lực, đờ đẫn nằm đó, lồng n.g.ự.c hơi phập phồng, cơ thể ông ta ngày càng suy sụp, bác sĩ lén gặp riêng anh em Chu Hồng Hoa, báo tin xấu: “Lão lãnh đạo chỉ có thể kiên trì nhiều lắm là một tháng.”
Hai anh em suýt nữa ngất đi, một tháng sao có thể đủ? Hiện tại bảo bối đã không còn, nếu ông cụ còn xảy ra chuyện, nhà họ Chu nào còn chỗ đứng trong Bắc Kinh?
Ngày thứ tư, cảnh sát tới nhà, lại mang tới tin xấu, còn có vài bức ảnh chụp lại hiện trường vụ án.
Ngày hôm qua có người dân báo án, nói có nhà kia bốc ra mùi hôi thối nồng nặc, người của tổ dân phố tới kiểm tra bị dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp.
Trong nhà có mười cái xác nằm rải rác khắp nơi, trên người còn có côn trùng bò lúc nhúc, tỏa ra mùi tanh tưởi, bởi vì xác c.h.ế.t đã phân huỷ nghiêm trọng nên cảnh sát phải mất rất nhiều thời gian mới có thể khôi phục lại diện mạo của mười xác c.h.ế.t.
Người dễ phân biệt nhất chính là Thẩm Ưng và anh em Chu Tư Vũ, ba người họ nổi tiếng ăn chơi trác táng tại Bắc Kinh, liếc mắt một cái là đã nhận ra.
Bảy người khác cũng là dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031045/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.