Không lâu sau, nhiệt độ trong phòng đã tăng lên, mười mấy người điên cuồng gấp gáp đè lên nhau, giống như dã thú, trong không khí đều là mùi m.á.u tươi, còn có cả mùi hỗn tạp hòa trộn vào nhau.
Hai tay Đường Niệm Niệm ôm ngực, lạnh lùng nhìn tất cả.
Cô đút cho họ không ít thuốc, người bình thường ăn vào sẽ làm đến kiệt sức, nhưng nhóm người Chu Tư Vũ quanh năm đều hoang dâm không biết ngừng, cơ thể sớm đã trống rỗng, dùng t.h.u.ố.c này với liều lượng lớn sẽ khiến bọn họ mất hết tinh lực mà c.h.ế.t.
Đến nửa đêm, người c.h.ế.t đầu tiên là Thẩm Ưng.
Sau đó là Chu Tư Vũ.
Sát theo đó là Chu Tư Văn.
Những người khác cũng lần lượt c.h.ế.t theo.
Hình ảnh lúc c.h.ế.t rất thảm, trên thân thể mỗi người đều không còn miếng da lành lặn nào, trên mặt đất dính đầy máu.
Đường Niệm Niệm phủi tay, xóa đi những dấu vết cô lưu lại, sau đó rời khỏi chỗ này.
Sau khi về đến nhà nghỉ, cô còn lên tiếng chào hỏi với lễ tân phục vụ, trong tay còn xách mấy hộp điểm tâm đặc sản ở Bắc Kinh.
“Mua chút điểm tâm về nhà tặng cho mọi người.”
Đường Niệm Niệm cười giải thích, còn nhấc nhấc điểm tâm trong tay, là món ‘Tám miếng bánh’ nổi tiếng ở Bắc Kinh, là hàng tốt để đem đi tặng, cô còn mua cả bánh gạo rán, bánh Phục Linh, bánh Sachima, hai tay đều xách đầy ụ.
Người phục vụ vô cùng nhiệt tình, đề cử cho cô vài cửa hàng bánh ngọt nổi tiếng lâu đời: “Người bản địa chúng tôi cũng hay tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031040/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.