Nửa giờ sau bác sĩ đi ra thông báo Chu Tư Khiết đã t.ử vong.
Y tá đẩy Chu Tư Khiết ra ngoài, đã phủ váy trắng lên, Minh Chấn Hưng lật một góc ra nhìn thấy gương mặt trắng nhợt của cô ta thì thở dài.
Minh Chấn Hưng quay trở về quân khu liền gọi điện báo cáo cho ông cụ Chu.
“Cựu lãnh đạo, ngài nhất định phải kiên cường hơn, Tư Khiết… khi cô ta ra ngoài đi chơi đã ăn nhầm hoa trúc đào nên trúng độc mà c.h.ế.t!” Minh Chấn Hưng nói hết một hơi liền cầm ống nghe đưa ra xa, kẻo bị tiếng gào rống của ông cụ Chu làm thủng tai.
Có điều đầu kia điện thoại rất tĩnh lặng, vì ông cụ Chu thổ huyết bất tỉnh rồi.
Ông cụ Chu năm lần bảy lượt chịu đả kích, cuối cùng cũng không gắng gượng được nữa.
“Cựu lãnh đạo, xin bớt đau buồn!”
Mộng Vân Thường
Minh Chấn Hưng an ủi nhưng bên kia điện thoại lại truyền đến giọng nói của cấp dưới Chu Hồng Xương: “Sức khỏe của lãnh đạo không tốt, lúc nữa hẵng gọi lại.”
“Được, mong cậu chăm sóc tốt cho lãnh đạo, ôi chao!” Giọng điệu của Minh Chấn Hưng vô cùng chân thành, nhưng sau khi cúp điện thoại thì khóe miệng của ông ấy lại cong lên, còn thở dài nặng nề, dùng chất giọng Thượng Hải eo éo bảo: “Tạo nghiệp mà!”
Tâm trạng của Minh Chấn Hưng buông lỏng, ông ấy châm một điếu thuốc, rít t.h.u.ố.c rồi nhả khói ra.
Hút xong điếu t.h.u.ố.c thì điện thoại vang lên, là Chu Hồng Xương gọi tới.
“Cậu nói rõ hơn đi, sao Tư Khiết lại ăn phải hoa trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031013/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.