“Cháu biết rồi.”
Thẩm Kiêu gật đầu, cho dù Chu Tư Khiết ra chiêu gì, anh đều sẽ lạnh lùng giải quyết.
Hờ hững.
Nếu Chu Tư Khiết vẫn còn lì lợm la liếm, vậy anh sẽ dùng nắm đấm, dù anh không có thói quen đ.á.n.h phụ nữ.
Chọc phiền anh, nam nữ già trẻ gì anh cũng đánh! “Chú Minh, cháu muốn xin nghỉ, quay về Bắc Kinh lấy bài vị của mẹ cháu!”
Mộng Vân Thường
Có lý do sẵn, Minh Chán Hưng đồng ý, vừa rồi ông ấy còn thấy tức điên, thế mà lại lấy bài vị người c.h.ế.t ra uy hiếp, còn là người phụ nữ phải bỏ mạng vì đứa con ruột của lão Thẩm, lão Thẩm này không phải cái thá gì cả.
“Đi đi, đừng ầm ĩ trước mặt cha cháu, kiên nhẫn một chút!”
Minh Chấn Hưng khuyên nhủ, ông ấy theo tư tưởng xưa, cho dù cha Thẩm có muôn vàn điều không đúng, nhưng dù sao cũng là cha ruột của Thẩm Kiêu, chữ hiếu đặt lên đầu, nếu Thẩm Kiêu đối nghịch với cha Thẩm, mọi người chỉ biết nói Thẩm Kiêu bất hiếu, không ai nói cha Thẩm không xứng làm cha.
“Vâng!”
Thẩm Kiêu đồng ý.
Minh Chấn Hưng lại thở dài, có hơi lo lắng cho cha Thẩm, lão hồ đồ này bây giờ đã già yếu, không chịu nổi vài cú đ.ấ.m của Thẩm Kiêu.
Đáng đời!
Minh Chấn Hưng phê nghỉ, lại nói thêm vài câu, cứ lải nhải giống như cha nhắc con, Thẩm Kiêu ngoan ngoãn đứng nghe, nhưng vào tai này ra tay kia, không nhớ được chữ nào.
“Được rồi được rồi, mau đi đi, Tiểu Đường trông coi nó nhé, đừng để thằng bé gây chuyện!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031009/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.